Biết đâu, M.U sa thải Jose Mourinho vì một câu nói của chính ông, mà họ thấy đúng sau trận thua Liverpool vừa qua: M.U vẫn còn khả năng tranh chấp chỗ đứng trong Top 4 Premier League. Vâng, nếu quả vẫn còn khả năng ấy, thì phải lập tức sa thải Mourinho, như một nỗ lực cuối!Ai là ứng viên sáng giá nhất thế chỗ MourinhoMourinho tới khách sạn mình ở lần cuối rồi ngậm ngùi rời điM.U điên đảo từ trên xuống dưới!Nói đùa thế thôi, chứ M.U gần như chẳng còn chút hy vọng gì. Và, suy cho cùng thì việc phải đứng ngoài Top 4 ở một giải đấu đã có Big Six, chưa kể không ít “ngựa ô” sẵn sàng gây bất ngờ lớn, là điều chẳng có gì lạ. Một đội bình thường đã không dễ gì lọt vào Top 4 ở Premier League (Arsenal và Chelsea mùa này cũng đâu có được dự Champions League), huống hồ là một đội bóng bạc nhược như M.U trong những ngày này. Trên lý thuyết, thay HLV trong tháng 12 càng là điều bất lợi về chuyên môn. M.U tiếp tục lún sâu vào thất bại là khả năng dễ xảy ra hơn, so với cái chuyện ngoi lên Top 4 quá viển vông.>>đăng ký fun88
Trớ trêu ở chỗ: nếu sa thải Mourinho cũng không thể giúp M.U cải thiện hy vọng vươn lên Top 4, thì họ phải tốn tiền bồi thường, mất công loay hoay với một giai đoạn chuyển tiếp trước khi có HLV mới, kèm thêm cơ man phiền phức (giải quyết công việc của các trợ lý, tốn tiền cho HLV lâm thời...), để làm gì?Câu hỏi “M.U được gì, mất gì khi sa thải Mourinho?” có vẻ không chuẩn, vì dĩ nhiên sẽ chẳng được gì (nếu có cái “được”, M.U đã phải tống khứ Mourinho từ lâu rồi). Vấn đề ở đây là đội bóng của nhà Glazer phải chọn giữa những cái “mất”. Đội bóng, hoặc nói cách khác là công cụ kinh doanh trong tay họ, sẽ mất giá bao nhiêu trên thị trường chứng khoán? Một người hâm mộ M.U thuần túy có thể không biết, hoặc không cần biết. Và khi không cần quan tâm khía cạnh tài chính, người ta sẽ chỉ thấy việc sa thải Mourinho là quan trọng vì nó ngăn chặn một cái “mất” khác thật đáng kể: mất mặt.Quá mất mặt, quá nhục nhã, với cái cách mà M.U thua Liverpool trong đêm Chủ nhật vừa qua. Nhưng đấy là cái nhìn lạnh lùng của giới quan sát trung lập. Các cổ động viên M.U nghĩ gì, lại rất khó nói. Chính họ đã tỏ rõ sự ủng hộ Mourinho cách đây không lâu. Họ hát vang tên Mourinho trên khán đài. Họ thuê máy bay chở băng rôn đả đảo “sếp” Ed Woodwards vốn là đối thủ “nội bộ” của Mourinho trên bầu trời. Vấn đề bây giờ chẳng phải là chuyện thắng, thua. Sao họ lại đi cổ vũ, ủng hộ một đội bóng mà, chính các thành viên quan trọng nhất trong đội - cụ thể là HLV trưởng Mourinho trên ghế chỉ đạo hoặc trung phong đắt giá Romelu Lukaku trên sân - lại tỏ rõ sự kém cỏi pha lẫn thái độ vô trách nhiệm, như thể muốn nói: “Ừ thì chúng tôi kém đấy. Rồi sao nữa?”.>>lô xiên ăn bao nhiêu
Thật ra, khái niệm “fan M.U” cũng đã... mơ hồ từ hàng chục năm nay rồi. Một bộ phận không nhỏ đã ly khai và thành lập một “M.U khác”, chấp nhận bắt đầu lại từ đẳng cấp thấp, để phản đối việc bán M.U cho gia đình Glazer, vốn là những người Mỹ mua lại Quỷ đỏ chỉ để kinh doanh. Gần đây, lại có không ít cổ động viên chứng tỏ “dòng máu M.U” bằng cách quay lưng với kiểu làm việc điên đảo của Phó chủ tịch Woodwards (bắt tay với giới siêu đại diện, một chiến lược quan trọng trong việc điều hành đội bóng).Trong mắt các cổ động viên như thế, có khi chính những ai từng tỏ rõ sự ủng hộ Mourinho cách đây vài tháng mới là những người “phá M.U”. Mourinho, suy cho cùng, chỉ là hậu quả từ cách điều hành phản bóng đá của giới lãnh đạo CLB, cũng là hậu quả từ thái độ ủng hộ sai lầm của giới hâm mộ. Tóm lại, tất cả những gì liên quan đến M.U bây giờ trông như là tổng hợp của một sự điên đảo toàn diện, từ trên xuống dưới.>>cách tính tiền lô xiên