Điều gì giúp ĐT Iceland vụt trở thành một thế luật tài xỉu trong cá độ bóng đá lực bóng đá, tạo ra hết bất ngờ này đến bất ngờ khác? Đó là bởi khi chạm trán họ, các đối thủ không chỉ chống lại 11 người, mà cả hơn 350.000 dân xứ Băng đảo. Dĩ nhiên, cuộc chiến này không hề cân sức. Khi nhàn rỗi, mỗi HLV sẽ có một thú vui khác nhau sau khoảng thời gian căng thẳng trên đường pitch. Người đọc sách, người đánh golf hoặc có người lại thích câu cá. HLV Heimir Hallgrimsson của Iceland hiện nay hơi khác. Ông sẽ trở về phòng khám ở Heimaey, một hòn đảo núi lửa rộng 5,4 cây số vuông ngoài khơi bờ biển phía nam Iceland, để chăm sóc răng cho dân cư ở đây. “Với các khách hàng của mình, đó là cách tốt để thư giãn”, vị HLV 51 tuổi vốn xuất thân là một nha sỹ nói. Bất kể những ngày tuyết rơi hay bão giật, chỉ cần không phải vướng bận với công việc ở ĐTQG, phòng khám của Hallgrimsson luôn sáng đèn. Cho đến một tháng trở lại đây, mọi công việc đã bị đình lại. Ông - cũng như thủ môn Hannes Halldorsson -tạm ngưng vai trò đạo diễn phim, hay bộ đôi trung vệ Ragnar Sigurdsson và Kari Arnason ngừng đi phượt - cần tập trung tâm trí cho đội tuyển. Dĩ nhiên rồi, bóng đá phải được ưu tiên trong những ngày này. Đây là lần đầu tiên Iceland, quốc gia nhỏ bé nhất trong lịch sử World Cup với tổng dân số chỉ 350.710 người, góp mặt ở ngày hội bóng đá được mong đợi nhất hành tinh. Vào năm 2016, họ đã sống trong không khí hoành tráng của một giải đấu lớn và thưởng thức hương vị ngọt ngào của chiến thắng. nhà cái w88 Nhưng những người Viking nổi tiếng hiếu chiến và không bao giờ sợ dấn thân vào cuộc chiến. Họ muốn thêm nhiều dịp như vậy nữa. Để được giơ cao cánh tay và tạo nên màn thị uy kinh điển “Viking war chant” cùng tiếng gầm vang “Huh” mà cách vài dặm người ta cũng có thể nghe. Tại World Cup 2018, Iceland là một trong những đội bị đánh giá thấp nhất. Tuy nhiên có thể nói họ lại nhận được sự yêu mến nhiều nhất. Không phải nhờ lối chơi, vốn đề cao phòng ngự và tính kỷ luật. Cũng không phải vì họ sở hữu một ngôi sao hút khách như Ronaldo. Iceland có sự lôi cuốn đặc biệt, bắt nguồn từ những điều giản dị, cùng sự gần gũi đáng ngạc nhiên giữa người dân và Our Boys - biệt danh của ĐT Iceland. “Chúng tôi là một gia đình”Mọi thứ hình thành từ 5 năm trước, khi Hallgrimsson còn là trợ lý của HLV Lars Lagerback. Bên cạnh công việc việc ép những anh chàng ngư dân, hoặc sinh viên hay tài xế thành các cầu thủ giỏi trên sân bóng lổn nhổn sỏi đá, ông muốn xây dựng văn hóa vổ vũ và phát huy triệt để sức mạnh từ người hâm mộ. Vì vậy, Hallgrimsson đã có một ý tưởng chẳng giống ai: mời CĐV tới quán bar và tiết lộ đội hình xuất phát, kế hoạch tác chiến cũng như phân tích điểm mạnh yếu của đối thủ. Khi thi đấu xa nhà, Hallgrimsson cung cấp cho họ hình ảnh từ phòng thay đồ. Đó là cách để Tolfan, tức “cầu thủ thứ 12”, ra đời. “Nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng tôi thích thế. Các CĐV có quyền được biết mọi thứ để trở thành một phần của đội tuyển”, Hallgrimsson cho biết. 138 com Điều kỳ lạ là không một tin tức nào trong những cuộc gặp gỡ ấy bị phát tán, dù bây giờ không phải vài chục người như buổi đầu, mà có tới 6-700 người tham gia. Không ai muốn hủy hoại Our Boys. Họ thậm chí cũng không phàn nàn nếu thất bại. Hồi EURO 2016, trở về sau trận thua 2-5 trước Pháp, có tới 1/3 dân số đứng tràn đường cao tốc để đón Our Boys. Điều này một phần đến từ tinh thần dân tộc, phần vì 23 tuyển thủ có thể coi là… người nhà của toàn cư dân Iceland. Thật vậy, trong dòng người kéo đến Nga từ xứ Băng đảo với chiếc mũ Viking đầu sừng, bất kỳ ai được hỏi cũng nói rằng, họ quen thân với ai đó trong đội tuyển. Một người là anh em họ với tiền vệ Birkir Bjarnason, một người là bạn thân của Emil Hallfredsson, một người khác quen tới 22/23 tuyển thủ, hay một người lại có mối quan hệ gần gũi với HLV trưởng do vợ ông cũng là một nha sỹ và từng làm chung với Hallgrimsson. Thế nên hậu vệ Holmar Orn Eyjolfsson mới nói, khi chơi trên sân anh hay ngước lên khán đài, kiểu gì cũng gặp người quen. Nhờ đó, anh như được tiếp thêm sức mạnh. Khi tất cả kết thành một khối và những tiếng “Huh” vẫn còn vang lên, Gylfi Sigurdsson cùng đồng đội không bao giờ thôi cố gắng. “Chúng tôi không chỉ chiến đấu cho mình, cho đội tuyển, mà còn tất cả mọi người trên đất nước của tôi”, tiền vệ của Everton nói, “Chúng tôi là một gia đình”.